...☆...

May mắn

Nhờ vào may mắn giúp tôi né được đòn hiểm của lão già.

“Hửm?!”

Mắt Kiếm Thánh mở nhẹ. Có lẽ trong mắt của ông ta, tôi là một bậc thầy võ công. Vì vậy sau khi né được nhát kiếm đó, ông ta liền nhảy ra xa, dự trù một đòn phản công. Nhưng ông ta không ngờ tôi lại nằm lăn trên mặt đất.

“Ki-Kiếm Thánh-nim. Xin chờ đã. Xin hãy nghe tôi nói.”

Không quan trọng tôi có chết ở đây hay không. Dù sao tôi cũng dự là sẽ chết ở đây. Không, thứ quan trọng là liệu tôi có thể làm sáng tỏ hiểu lầm của Kiếm Thánh hay không, rồi sau đó chết cũng được. Bằng cách đó, tôi có thể tránh việc đối đầu vô nghĩa trong tương lai.

“Tôi chỉ là thợ săn cấp F…”

“Ngươi né được kiếm của ta. Ngươi chắc là sát thủ lão làng nhỉ?”

“A! Lão già này điếc tai à?!”

Thật xúi quẩy. Thay vì hóa giải hiểu lầm, thì hiểu lầm lại trở nên trầm trọng hơn.

Né được đường kiếm đó hoàn toàn nhờ may mắn. Mắt tôi còn không theo kịp thanh kiếm trong tay ông ta. Kĩ năng Kiếm Thánh hoàn toàn vượt ngoài tầm nhận thức của tôi.

‘Nếu ông ta tấn công lần nữa, tôi chắc không thể né được nữa.’

Sau tất cả, có vẻ thì tôi chỉ có thể từ bỏ việc thuyết phục ông ta. Nhìn cái chết tiếp cận trong hình hài thanh kiếm.

“…”

Ông ta dừng lại.

Kiếm Thánh đột nhiên dừng tay, tôi tưởng đây là cơ hội của mình.

‘Ồ? Ông chịu nghe tôi nói rồi à?’

Nhưng Kiếm Thánh không nhìn vào tôi, ông ta nhíu mày trước không khí. Tò mò tôi quay lại nhìn nhưng chả có gì ở đó cả.

“…Không phải ta đã nói là ta sẽ xử lí việc đó?”

Lão già nói chuyện với không khí xung quanh.

“…Thật ồn ào. Bắt và tra khảo. Ngươi nói muốn ta tha chết cho tên ác quỷ này sao?”

Ông ta nói chuyện một mình.

‘Vl?’

Kiếm Thánh, người chuẩn bị lấy mạng tôi, dừng tay, rồi lẩm bẩm một mình. Nguy hiểm tạm thời không còn.

Tôi nhíu mày.

‘Ông ta… Không lẽ đó là kĩ năng tự nói chuyện một mình?’

Lúc ở quán rượu tôi tưởng ‘Ông già này có vấn đề tâm thần’. Nhưng giờ sau khi thấy cận cảnh thì trông có vẻ hơi khác. Có thể nói là phức tạp và tinh vi hơn tôi tưởng? Lão ta rõ ràng đang nói chuyện với ai đó.

‘Có phải là nói chuyện qua suy nghĩ không?’

Một suy nghĩ thoáng qua tâm trí tôi. Nói chuyện qua suy nghĩ hay Truyền Âm(傳音). Là khả năng cho phép tự do liên lạc, giao tiếp ở khoảng cách cực xa. Một kĩ năng như vậy có tồn tại.

‘Vậy… chả lẽ ông ta đang trao đổi thông tin về tôi cho ai đó?’

Tôi lại lạnh sống lưng.

‘Ông ta dự định bắt giữ người đã giết 4091 mạng người.’

Tội phạm truy nã.

Hiệp hội Thợ săn hiếm khi đăng đàn truy nã. Và nếu có, mục tiêu thường không sống sót lâu. Người bị truy nã sẽ bị săn đuổi bởi những Thợ săn hàng đầu và trốn chui trốn lủi suốt quãng đời còn lại. Nếu chẳng may bị bắt, chúng sẽ bị tử hình công khai ở Đại lộ Babylon trung tâm thành phố.

‘Không xong.’

Tôi nghiến răng.

‘Tôi phải chết ngay bây giờ.’

Để tôi có thể quay lại 24 giờ trước và reset lại mọi thứ, tôi phải chết ngay bây giờ. Tôi liếc mắt về phía Kiếm Thánh.

“…Đã quá trễ. Ta đã quyết định rồi. Kể cả ngươi có là sư phụ…”

Lão già tiếp tục lẩm bẩm. Tôi không chắc 100% lão ta bị tâm thần hay đang nói chuyện với ai đó, nhưng tôi vẫn mở miệng nói.

“Cháu của ông khỏe không lão già?”

Ông ta dừng lẩm bẩm. Chậm rãi quay đầu nhìn về phía tôi.

“Tôi nghe nói thế giới bên ngoài dạo này trở rất xa. Nếu chúng là cháu của Đại Kiếm Thánh đây thì chắc hẳn cũng phải rất xinh đẹp nhỉ. Lão hẳn đã lo lắng rồi.”

“…”

Đôi mắt xanh đậm như màu của biển sau vô tận nhìn vào mắt tôi.

“Người ta nói ông vốn từ Bắc Âu. Tôi nghe nói chỗ đó đang có khủng bố oanh tạc. Không biết ông biết vụ đó chưa, cháu của ông chắc phải chịu nhiều đau khổ lắm.”

Sụt

‘Hử’

Tiếng của táo bị cắt đôi vang lên.

‘Hử…’

Lúc đầu tôi không biết chuyện gì đã xảy ra. Tôi luôn nhìn ông ta và thấy ông ta không hề di chuyện, môi ông ta còn chả động đậy.

Vậy tiếng đó từ đâu vậy?

Sự kì lạ chưa kết thúc ở đây. Kiếm Thánh vốn đứng ngay trước mặt tôi. Nhưng tôi cảm thấy như trời đất đảo lộn từ từ.

Xoay vòng lên cao, tôi thấy ánh trăng lưỡi liềm trên bầu trời đêm lắc qua lắc lại trở thành trăng bá nguyệt. Rồi tầm nhìn của tôi bị đảo ngược thứ duy nhất tôi thấy là ông lão.

“…”

Đôi mắt xanh thẳm của ông lão liếc nhìn tôi, giống như bầu trời đầy sao. Cuối cùng tôi biết vì sao người ta gọi ông là kiếm thánh.

Rồi tôi nhận ra.

‘À.’

Mặt đất không phải bị đảo ngược.

Chỉ là đầu tôi đã lìa cổ và đang rơi từ từ.

Một phát chết ngay(一擊)

‘Thật đẹp.’

Mắt tôi không theo kịp đòn kiếm của ông lão, nhưng khi nhìn thấy thế giới sau khi lìa đầu, Tôi nghĩ nó thật đẹp.

Sau một lát, đầu tôi rơi trúng gì đó. Tâm trí tôi trống rỗng, không thể nghe bất cứ thứ gì, tôi nhận ra đầu nhìn đã chạm đất.

Thời khắc nhận ra thì sức sống trong mắt tôi cũng không còn.

[Bạn đã chết.]

Không biết ông ta có kĩ năng gì? Phải tập luyện bao lâu thì mới thuần thục đến được cấp độ đó?

[Điều kiện được thỏa mãn sau khi chết.]

Trong tôi tràn đầy cảm xúc khác với lúc chết dưới tay Hỏa Vương. Tôi cảm thấy bị phản bội bởi Hỏa Vương và muốn trả thù.

Nhưng lần này với Kiếm Thánh thì khác.

‘Tôi muốn được trở thành như vậy.’

‘Tôi cũng muốn có kĩ năng nhất kích tất sát.’

Cảm giác này giống với cảm giác tôi có về Yoo Soo-ha trước khi tôi phát hiện bản chất thật của hắn.

Đố kị. Tham muốn. Hâm mộ.

Ngọn lửa khao khát trong tim tôi bùng cháy dữ dội.

Và đây là thứ đáp lại ngọn lửa đó.

[Một kĩ năng của Thợ săn Marcus Calenbury đã được tự động sao chép.]

Thẻ bài bắt đầu xuất hiện trong bóng tối bao phủ xung quanh tôi.

[Đang tạo thẻ kĩ năng.]

Swit!

Thẻ bài bị xoay lưng về phía tôi nên tôi không thể thấy được thông tin kĩ năng chúng chứa đựng.

‘Dù sao thì vẫn hơn lúc mình bị Yoo Soo-ha giết.’

4090 lần. Kiếm Thánh xác nhận con số trên với kĩ năng [Kill Counter], tôi đã trải qua cái chết hàng ngàn lần, không một thợ săn nào quen thuộc với cái chết hơn tôi.

‘Cũng không phải gì đáng tự hào.’

Tôi trưng ra nụ cười cay đắng.

‘Xin hãy chọn một thẻ kĩ năng.’

Thẻ bài lơ lửng trước mặt tôi phát đầu bay vù vù.

‘Wow!’

Lúc đầu tôi khá ngạc nhiên nhưng không mất quá nhiều thời gian để tôi lấy lại tập trung về phía các thẻ bài đang bay.

‘Không được lấy bất kì thẻ nào khác. Nhất định phải là thẻ vàng! Chỉ có thể lấy thẻ vàng!’

Nhưng chúng bay quá nhanh. Có vẽ như sẽ bất khả thi để đuổi theo.

‘Trời ơi.’

Có phải tôi từng chụp được một thẻ vàng trong đám thẻ bay với tốc độ chóng mặt đó khi chết dưới tay Hỏa Vương? Tôi sao? Tôi làm như nào nhỉ? Tuy mới bắt đầu, nhưng lần đó quả thật tôi rất may mắn.

‘Lần này chắc cũng sẽ như vậy! Thẻ vàng, mày đâu rồi hả thẻ vàng?’

Nhưng rồi tôi nhận ra điều kì lạ.

‘Hử?’

Dù cố nhìn đến mức nào, tôi cũng không tìm ra dù chỉ một.

‘Mình nghĩ chả có thẻ vàng nào cả.’

Trong đám thẻ bay xung quanh tôi, có thẻ xanh và thẻ bạc. Tuy nhiên, không có thẻ nào là thẻ vàng. Tưởng nhìn nhầm, tôi tập trung hết mức tìm đi tìm lại xem mình có sai sót, nhưng vẫn không thấy.

Chỉ có một khả năng duy nhất.

‘L-Là vậy sao?’

Tôi sốc nặng.

‘Thực sự là không có…?’

Ngay từ đầu thì Kiếm Thánh không sở hữu bất kì kĩ năng hạng S nào.

‘Không lí nào!’

Tôi muốn thét lên.

‘Ông ta là thợ săn số một! Thợ săn huyền thoại trước khi Hỏa Vương xuất hiện mà không có bất kì kĩ năng hạng S nào?’

Thật khó tin, nhưng nó lại là sự thật, kĩ năng của tôi đã chứng minh điều đó.

Marcus Calenbury, Đại Kiếm Thánh, trị vì trên đỉnh thế giới của Thợ săn với không một kĩ năng hạng S nào.

Tôi sốc, cảm thấy có chút đáng sợ.

‘Không, không! Không thể nào!’

Phản ứng sốc và sợ của tôi hoàn toàn là thật.

‘Tôi chắc chắn rằng sẽ có ít nhất một vài kĩ năng mạnh trong đám thẻ bạc kia.’

Không biết nên nguyền rủa cái tình huống này hay nên bật cười, Tuy nhiên, tôi vẫn cố thử vận may của mình.

Với một trái tim thành thật nhất, tôi nhìn vào những lá bài.

‘Ba thẻ xanh và bốn thẻ bạc.’

Bảy thẻ bài tất cả, bay xung quanh.

‘Tôi có thể lờ đi mấy thẻ xanh rác rưởi.’

Một lựa chọn có thể hiểu được.

Rồi đến bước tiếp theo, phải chọn thẻ bạc nào đây.

Kĩ năng [Kill Counter] chắc nằm trong đảm thẻ bạc này. Và ông ta hẳn cũng có một kĩ năng bá đạo chưa biết tên trong đó.

Tất nhiên thứ tôi muốn không phải là kĩ năng như biết được số người đã giết, tốt hơn vẫn là kĩ năng bá đạo như hồi sinh.

‘Xác xuất là 1 trên 4.’

Nói cách khác, tôi chỉ có thể dựa vào may mắn.

‘Làm ơn cho tôi đồ ngon.’

Đưa tay ra.

‘Làm ơn, hãy cho tôi thứ tôi muốn. Kĩ năng bá đạo của Kiếm Thánh!’

Rồi tôi chụp lấy một tấm thẻ bạc.

[Lựa chọn hoàn tất. Một kĩ năng đã được sao chép.]

[Quay trở về 24 giờ trước.]

“-Hự!”

Tôi thức dậy, cổ họng khô ran.

Phòng ngủ.

Khung cảnh quen thuộc làm tim tôi dịu lại một chút. Tấm nệm có mùi hôi như lâu rồi chưa giặt.

Không may, căn phòng một giường này là thứ duy nhất tôi có thể mua được thời điểm này.

“Gì-, Mình lấy được cái gì rồi?!”

Lập tức mở bảng chỉ số, tự hỏi nếu tôi có thành công hay thất bại trước tỉ lệ 25%.

[Kim Gong-ja]

Cấp: F

Kĩ năng(3/4):

→I Want to Be Like You (S+): Nội tại

→Returners Clockwork Watch(EX): Nội tại

→Sword Constellation(A+): Nội tại

“À…”

Thở dài, tôi cảm thấy vừa vui vừa buồn.

“Ít nhất thì vui vì mình lấy được kĩ năng cấp A+…”

Lúc đầu tôi thấy vui, tuy không phải kĩ năng hạng S, tôi tin rằng đây là kĩ năng tốt nhất của ông ta. Tôi đã rất may không bóc trúng kĩ năng như [Kill Counter].

“…Vẫn là nội tại.”

Rồi tới buồn, Thứ mà tôi nhắm tới là kĩ năng chiến đấu. Những loại trong võ thuật. Như đâm kiếm, hoặc kĩ năng thức tỉnh hào quang(aura). Phần lớn chúng là kĩ năng chủ động.

Nói cách khác, tôi thất bại trong việc lấy được kĩ năng chiến đấu mạnh nhất.

“Hàa.”

Tôi lại thở dài.

“Mà, nếu nghĩ lại thì cũng không quá tệ…”

Thực ra, nếu bất kì một thợ săn nào khác nghe tôi phàn này bây giờ cũng sẽ phát điên.

Kiếm đâu ra kĩ năng hạng A+ mà không tốn công chứ.

Tôi quyết định nhìn về phía ánh sáng của lạc quan.

Đầu tiên, tôi phải tập trung kiểm tra kĩ năng đó trước đã.

Soạt!

Tất nhiên thẻ kĩ năng chỉ có thợ săn sở hữu mới thấy được.

→I Want to Be Like You (S+): Nội tại

→Returners Clockwork Watch(EX): Nội tại

→Sword Constellation(A+): Nội tại

Sword Constellation.

Chỉ nhìn qua cái tên thì khó mà biết được kĩ năng này làm được gì.

“Nhưng ‘I Want to Be Like You’ cũng là một cái tên lạ.”

Khó mà biết được kĩ năng cú lừa hay độc đắt chỉ qua cái tên.

Có thể nó là kĩ năng bá đạo nào đó. Tôi tự nhủ với lòng chắc là vì tôi tự tay chụp trúng nó.

A, Gì mà ồn quá vậy?

Một giọng nói vang lên đâu đó.

Ông nội à, bổn sư phụ đã nói rồi, nếu ông muốn tập lúc nửa đêm canh ba thì ít nhất cũng phải giữ im lặng chứ.

“…”

Khi tập thì không cần phải làm phiền ta đâu. Ta không cần phải thức chung. Cùng đối xử với nhau đạo đức tí nhá?

Chậm rãi.

Tôi từ từ quay lại nhìn về phía sau, nơi phát ra giọng nói.

Trên tấm nệm trong căn phòng một giường. Nơi tôi bị ép dính khó mà nằm được một mình. Tuy vậy tôi thấy ai đó phía sau, tuy mờ nhưng ai đó đang nằm đó, quay lưng về phía tôi.

“Thứ lỗi.”

Tôi nổi da gà.

“Ông là ai vậy?”

Hử?

Mắt tôi chạm với ai đó mà tôi không quen.

Hồn. Ma.

Thứ đó chắc chắn không phải người sống.

Ể?

Con ma này có dáng cao lớn. Nếu không vì quần áo, hắn chắc sẽ bị nhầm với một con tinh tinh. Thể trạng lực lưỡng, lông mày dày. Và hắn nhìn tôi với biểu cảm ngạc nhiên.

Này, chú em là ai vậy?

“…Tôi muốn hỏi tương tự, ông anh là ai vậy?

Ngươi thấy ta sao?

Tôi gật đầu.

“Ờ.”

Ngươi nghe được giọng ta không?

“Ờm, chẳng phải ta đang nói chuyện với nhau… tất nhiên rồi”

Cái quái gì vậy. Tôi đang nói chuyện với ma sao?

Người ta thường nghĩ bình thường một con ma sẽ giống như quái vật. Chọn người để ám vì mối hận thù lúc còn sống.

Nhưng gã này lại khác. Hắn nói chuyện và hành xử như người thường, chỉ khác là cơ thể mờ mờ.

Hử, lạ thật ha? Ta cũng chả biết làm gì hơn.

Con ma lắc đầu. Có vẻ như tôi không phải là người duy nhất không hiểu tình huống hiện tại.

Chúng ta đang ở đâu? Nhà nhỏ như lỗ mũi. Lão già Marcus đi đâu rồi và tại sao lại có một thằng nhóc như ngươi trước mặt ta?

Chỉ khi đó tôi cuối cùng cũng hiểu ra những thứ mà con ma đó nói.

“Ừm, nhắc tới Marcus… Ý ông là Marcus Calenbury? Kiếm Thánh?

Chậc chậc, Sao mà tên tân binh như hắn lại có thể được gọi là Kiếm Thánh được? Không xứng đáng tí nào.

Con ma tặc lưỡi như vừa nghe thứ gì đó không tin nổi.

Thôi kệ, đúng là tên đó rồi. Hắn ở đâu? Hắn chắc phải ở gần đây.

Tôi ngu mặt.

‘Kiếm Thánh chỉ là tân binh sao?’

Thợ săn hiện đang được xếp hạng số một toàn thế giới. Và từ lúc tôi xử Yoo Soo-ha, có thẻ ông ta sẽ tiếp tục trên đỉnh cao đó trong tương lai.

Vậy mà con ma trước mặt tôi lại gọi ông ta là tân binh? Và tại sao tôi lại đột nhiên nhìn thấy được ma?

“…”

Để giải đáp những thắc mắc trên, tôi đem thông tin thẻ kĩ năng ra đọc.

[Sword Constellation]

→Cấp: A+

→Hiệu ứng: →Một hồn ma từ thế giới khác. Hắn đã hoàn toàn 99 tầng nhưng thất bại ở tầng thứ 100 và chết. Sự phẫn nộ vẫn còn đó, làm cho hắn ta không siêu thoát mà trở thành hồn ma. Hắn không thể tác động lên thế giới vật chất, nhưng có thể nói chuyện với tâm trí người sở hữu. Hãy xin lời khuyên từ kinh nghiệm dồi dào và kĩ năng thượng thừa của hắn!

→Không ai có thể nhìn thấy hồn ma ngoại trừ chủ nhân kĩ năng.

→Kĩ năng này sao chép từ thợ săn Marcus Calenbury.

Tôi cạn lời

Ê. Ta hỏi lại lão già đâu rồi. Sao ngươi lại lơ ta? Chậc. Này. Này! Suốt năm qua ta đã làm việc này rồi. Rất khó để tìm được chiến binh như ổng, kể cả thực ra ổng cũng chỉ tạm được.

Trời ơi.

Có vẻ như tôi sao chép con ma của Kiếm Thánh rồi.